Trong bối cảnh chuyển đổi số mạnh mẽ, công tác văn thư – lưu trữ đang ngày càng khẳng định vai trò quan trọng trong quản lý nhà nước, bảo vệ quyền lợi hợp pháp của tổ chức và công dân. Một trong những nhiệm vụ trọng tâm, mang tính nền tảng là xác định giá trị tài liệu. Đây không chỉ là yêu cầu nghiệp vụ, mà còn là trách nhiệm pháp lý của cơ quan, tổ chức theo quy định của Luật Lưu trữ và các văn bản hướng dẫn hiện hành.
Công tác văn thư, lưu trữ nước ta bước sang giai đoạn mới khi Luật Lưu trữ 2024 (có hiệu lực từ ngày 01/7/2025) được ban hành. Luật đã cụ thể hóa trách nhiệm của cơ quan, tổ chức trong việc đánh giá, xác định giá trị tài liệu nhằm lựa chọn những tài liệu cần bảo quản vĩnh viễn, tài liệu cần giữ trong thời hạn nhất định, cũng như loại bỏ những tài liệu hết giá trị.
Cùng với đó, Bộ Nội vụ ban hành:
Thông tư 05/2025/TT-BNV: quy định chi tiết về quản lý, bảo quản và khai thác tài liệu số, trong đó có cấu trúc dữ liệu, metadata, chữ ký số, quy ước tên tệp và cơ chế đảm bảo tính toàn vẹn dữ liệu.
Thông tư 06/2025/TT-BNV: hướng dẫn trình tự thu nộp, thẩm định, xét hủy tài liệu vào lưu trữ lịch sử, quy định rõ trách nhiệm, thời hạn xử lý và thủ tục pháp lý.
Đây là hành lang pháp lý chặt chẽ để bảo đảm công tác xác định giá trị tài liệu được triển khai thống nhất, đồng bộ trên phạm vi cả nước.
Xác định giá trị tài liệu không chỉ mang tính nghiệp vụ, mà còn gắn liền với trách nhiệm chính trị và pháp lý:
Bảo vệ quyền và lợi ích hợp pháp của Nhà nước, tổ chức, công dân thông qua việc lưu giữ bằng chứng pháp lý.
Lưu giữ di sản lịch sử, văn hóa, khoa học phục vụ nghiên cứu và giáo dục.
Góp phần tiết kiệm chi phí, tinh gọn kho lưu trữ, tránh tồn đọng tài liệu trùng lặp, kém giá trị.
Thúc đẩy chuyển đổi số, vì chỉ khi dữ liệu số được đánh giá và bảo quản đúng giá trị, hệ thống lưu trữ điện tử mới bền vững và hữu ích.
Theo Luật Lưu trữ 2024, việc xác định giá trị tài liệu phải tuân thủ nguyên tắc chính trị, lịch sử, toàn diện và tổng hợp:
Nguyên tắc chính trị: bảo đảm giữ lại những tài liệu phản ánh chủ trương, đường lối của Đảng, chính sách pháp luật của Nhà nước.
Nguyên tắc lịch sử: tài liệu có giá trị chứng cứ, phản ánh sự kiện, quá trình lịch sử cần được bảo quản lâu dài.
Nguyên tắc toàn diện: xem xét giá trị tài liệu trên nhiều khía cạnh (pháp lý, lịch sử, khoa học, kinh tế, xã hội).
Nguyên tắc tổng hợp: đánh giá trong mối liên hệ với toàn bộ phông lưu trữ, tránh cắt xén, loại bỏ tài liệu có liên quan.
Theo Luật Lưu trữ 2024 và Thông tư 06/2025/TT-BNV, khi tiến hành thẩm định hồ sơ, tài liệu, Hội đồng xác định giá trị và cán bộ lưu trữ cần căn cứ vào các yếu tố sau:
1. Nội dung của tài liệu
Phản ánh chức năng, nhiệm vụ, quyền hạn, cơ chế hoạt động của cơ quan, tổ chức.
Có giá trị pháp lý (ví dụ: quyết định, hợp đồng, biên bản nghiệm thu).
Có giá trị thực tiễn (ví dụ: hồ sơ quản lý đất đai, hồ sơ đầu tư).
Có giá trị nghiên cứu, tham khảo (ví dụ: dữ liệu khoa học, báo cáo tổng kết, thống kê).
👉 Ví dụ: Hồ sơ quy hoạch sử dụng đất của tỉnh vừa có giá trị pháp lý, vừa có giá trị nghiên cứu lâu dài → phải bảo quản vĩnh viễn.
2. Vị trí của cơ quan, tổ chức hoặc cá nhân hình thành tài liệu
Tài liệu do cơ quan trung ương, bộ, UBND tỉnh/thành phố hình thành thường có giá trị cao.
Tài liệu của cá nhân lãnh đạo cấp cao, nhân vật lịch sử, nhà khoa học đầu ngành có ý nghĩa đặc biệt, cần bảo quản vĩnh viễn.
👉 Ví dụ: Bút tích chỉ đạo của Thủ tướng Chính phủ; nghiên cứu khoa học của Viện Hàn lâm KHXH Việt Nam.
3. Ý nghĩa của sự kiện, thời gian và địa điểm hình thành
Gắn với sự kiện quan trọng (thiên tai, dịch bệnh, dự án quốc gia, hội nghị quốc tế).
Đánh dấu bước ngoặt lịch sử, mốc phát triển lớn của địa phương hoặc đất nước.
👉 Ví dụ: Hồ sơ ứng phó COVID-19 của Bộ Y tế; hồ sơ tổ chức SEA Games tại Việt Nam.
4. Mức độ toàn vẹn của phông lưu trữ
Phông lưu trữ đầy đủ, liên tục, đồng bộ có giá trị cao, cần bảo quản.
Hồ sơ bị thiếu, đứt gãy nhiều, khó phục hồi thì giá trị giảm, có thể chỉ giữ lại phần cốt lõi.
👉 Ví dụ: Bộ hồ sơ dự án thủy điện nếu đầy đủ từ quy hoạch – khảo sát – thiết kế – thi công – nghiệm thu thì có giá trị vĩnh viễn. Nếu chỉ còn một vài tài liệu rời rạc, có thể cân nhắc giữ lại phần quan trọng.
5. Hình thức của tài liệu
Bản gốc giấy tờ pháp lý, bản đồ, sơ đồ, bản vẽ, phim ảnh, ghi âm, dữ liệu điện tử → giá trị cao.
Bản sao, bản chụp, bản nháp → giá trị thấp, chỉ giữ khi không còn bản gốc.
👉 Ví dụ: Sơ đồ bản đồ địa chính tỷ lệ gốc phải lưu trữ lâu dài; bản photocopy tham khảo có thể loại bỏ.
6. Tình trạng vật lý của tài liệu
Tài liệu còn nguyên vẹn, có thể bảo quản hoặc phục chế → tiếp tục giữ.
Tài liệu hư hỏng nặng, mục nát, không thể khôi phục nội dung → có thể xem xét tiêu hủy theo quy định.
👉 Ví dụ: Sổ tay công tác bị hư hỏng không đọc được nội dung thì loại bỏ; tài liệu bị mối mọt nhưng còn đọc được thì phải xử lý, phục chế.
✅ Tóm lại: Việc đánh giá tài liệu phải kết hợp đồng bộ nội dung – nguồn gốc – bối cảnh – hình thức – tình trạng vật lý, đảm bảo khách quan và đúng pháp luật.
Nguyên tắc chung: Thời hạn lưu trữ phải tuân thủ đúng Bảng thời hạn bảo quản do cơ quan có thẩm quyền ban hành (Bộ Nội vụ, các bộ quản lý chuyên ngành, UBND cấp tỉnh).
Cấm hạ thấp thời hạn: Không được tự ý quy định thời hạn ngắn hơn mức tối thiểu do pháp luật yêu cầu.
Điều chỉnh thời hạn:
Trường hợp rút ngắn (ví dụ từ 20 năm xuống 10 năm) phải có căn cứ pháp lý rõ ràng và được cấp có thẩm quyền phê duyệt.
Trường hợp kéo dài (ví dụ từ 10 năm lên 30 năm hoặc vĩnh viễn) thường áp dụng khi tài liệu có giá trị phát sinh mới về lịch sử, khoa học, pháp lý, xã hội.
Tài liệu số: Thời hạn bảo quản áp dụng như tài liệu giấy, nhưng cần có thêm biện pháp kỹ thuật (sao lưu, chuyển đổi định dạng, kiểm tra checksum) để đảm bảo khả năng khai thác lâu dài.
Ý nghĩa thực tiễn
Công tác xác định giá trị tài liệu có ý nghĩa sâu rộng:
Về pháp lý: Bảo vệ quyền lợi của Nhà nước, tổ chức, công dân trong các vụ việc hành chính, dân sự, hình sự.
Về khoa học – lịch sử: Giữ lại nguồn tư liệu quý phục vụ nghiên cứu, biên soạn lịch sử ngành, lịch sử địa phương.
Về quản lý: Giúp cơ quan chủ động trong lưu trữ, giảm tải chi phí bảo quản, nâng cao hiệu quả sử dụng tài liệu.
Trách nhiệm của cơ quan, tổ chức
Mỗi cơ quan, tổ chức cần:
Ban hành hoặc cập nhật Danh mục thời hạn bảo quản hồ sơ, tài liệu theo quy định mới nhất.
Thực hiện đúng quy trình thẩm định, tiêu hủy tài liệu hết giá trị.
Bố trí cán bộ văn thư – lưu trữ có chuyên môn, thường xuyên được tập huấn.
Ứng dụng công nghệ số để hỗ trợ phân loại, xác định giá trị tài liệu điện tử.
Kết luận
Xác định giá trị tài liệu không chỉ là một thao tác kỹ thuật của ngành văn thư – lưu trữ, mà còn là trách nhiệm pháp lý, chính trị và lịch sử của mỗi cơ quan, tổ chức. Thực hiện nghiêm túc các bước xác định giá trị tài liệu theo Luật Lưu trữ 2024 và các Thông tư hướng dẫn sẽ góp phần xây dựng nền hành chính hiện đại, minh bạch, lưu giữ đầy đủ ký ức quốc gia trong thời kỳ hội nhập và chuyển đổi số.