Quê: Hà Đông (nay thuộc Hà Nội).
Con đường văn học:
Khởi đầu bằng thơ lãng mạn và truyện võ hiệp nhưng nhanh chóng chuyển sang văn xuôi hiện thực.
Sớm được chú ý với những sáng tác đầu tay (Dế mèn phiêu lưu ký).
Sự nghiệp:
Là một trong những nhà văn lớn của văn học hiện đại Việt Nam, có số lượng tác phẩm “kỉ lục”: gần 200 đầu sách thuộc nhiều thể loại (tiểu thuyết, truyện ngắn, hồi kí, bút kí, tiểu luận…).
Giải thưởng Hồ Chí Minh về văn học nghệ thuật (1996).
Phong cách nghệ thuật:
Vốn sống phong phú, đặc biệt là về phong tục tập quán nhiều vùng miền.
Lối trần thuật sinh động, hóm hỉnh, tự nhiên của một người từng trải.
Vốn ngôn ngữ giàu có, sử dụng linh hoạt, giàu sức gợi, thấm đẫm chất thơ.
Xuất xứ:
Viết năm 1952, in trong tập Truyện Tây Bắc.
Giải Nhất – Giải thưởng Hội Văn nghệ Việt Nam 1954 – 1955.
Bố cục:
Phần 1: Cuộc sống và tâm trạng của Mị khi ở nhà thống lí Pá Tra.
Phần 2: Hoàn cảnh của A Phủ và cuộc xử kiện.
Phần 3: Mị cởi trói cho A Phủ, hai người cùng chạy trốn và sau đó giác ngộ cách mạng.
Nội dung: Phản ánh số phận đau khổ, bi kịch của người dân lao động miền núi dưới ách áp bức phong kiến – thần quyền; khẳng định sức sống tiềm tàng và con đường đấu tranh tự giải phóng.
Tóm tắt:
Mị – cô gái H’Mông trẻ đẹp, yêu đời – bị bắt về làm dâu gạt nợ.
Sau thời gian phản kháng bất lực, Mị rơi vào trạng thái cam chịu, vô cảm.
Đêm tình mùa xuân, Mị khát khao được sống, muốn đi chơi nhưng bị A Sử trói đứng.
A Phủ – chàng trai mồ côi, khỏe mạnh, gan góc – bị phạt vạ, trở thành người ở gạt nợ cho nhà thống lí.
Sau khi để mất bò, A Phủ bị trói chờ chết. Mị cắt dây cứu anh, hai người cùng chạy trốn.
Ở Phiềng Sa, họ được giác ngộ cách mạng, trở thành du kích.
a. Phẩm chất, vẻ đẹp ban đầu
Xinh đẹp, trẻ trung, có tài thổi sáo, nhiều chàng trai say mê.
Hiếu thảo, tự trọng, không muốn bán mình trả nợ thay cha.
→ Một cô gái hồn nhiên, trong sáng, giàu sức sống, xứng đáng được hưởng hạnh phúc.
b. Số phận đau khổ
Bị bắt về làm con dâu gạt nợ → thực chất là kiếp nô lệ, bị đối xử như công cụ lao động.
Công việc nặng nhọc quanh năm, không ngừng nghỉ.
Không gian sống ngột ngạt: căn buồng kín mít, tăm tối.
Bị A Sử hành hạ, trói đánh tàn bạo.
→ Bi kịch cả về thể xác lẫn tinh thần: từ cô gái yêu đời trở thành con người cam chịu, vô cảm, “lùi lũi như con rùa nuôi trong xó cửa”.
c. Sức sống tiềm tàng và khát vọng hạnh phúc
Trong đêm tình mùa xuân:
Thiên nhiên, tiếng sáo, bữa rượu → đánh thức kỉ niệm, khát vọng sống.
Mị muốn đi chơi: sửa soạn váy áo, thắp đèn, quấn tóc.
Dù bị trói, tâm hồn Mị vẫn bay theo tiếng sáo.
→ Sức sống tiềm tàng không bị hủy diệt, chỉ chờ cơ hội bùng dậy.
d. Sức phản kháng trong đêm cứu A Phủ
Ban đầu vô cảm khi thấy A Phủ bị trói.
Khi nhìn thấy dòng nước mắt trên mặt A Phủ → đồng cảm, nhớ lại cảnh đời mình → căm giận, thương xót.
Từ thương người đến ý thức về tội ác, từ lo sợ đến hành động: cắt dây trói cứu A Phủ.
Hành động ấy cũng là tự giải phóng cho chính mình.
→ Khát vọng sống mãnh liệt đã biến thành sức mạnh phản kháng, mở ra con đường tự do.
a. Số phận éo le
Mồ côi cha mẹ, không nơi nương tựa, từ nhỏ đi ở đợ, làm thuê.
Bị bán đổi lấy thóc, phải trốn chạy, phiêu bạt đến Hồng Ngài.
Nghèo khổ, không lấy nổi vợ vì tục lệ.
b. Phẩm chất, tính cách
Khỏe mạnh, tháo vát, gan góc.
Gan bướng từ nhỏ, dám bỏ trốn khi bị bán.
Lớn lên: dám đánh A Sử – con quan.
Khi bị bắt làm người ở: vẫn kiên cường, có ý thức tự do, thậm chí nhai dây mây định tự cứu.
→ Con người mạnh mẽ, phản kháng, giàu sức sống – tiêu biểu cho vẻ đẹp trai miền núi.
a. Giá trị hiện thực
Phản ánh chân thực số phận đau khổ, bi kịch của người dân miền núi.
Tố cáo sự tàn bạo của giai cấp thống trị miền núi (cường quyền, thần quyền).
Thấy được quy luật: con người có thể tê liệt trong khổ đau, nhưng khi ý thức sống trỗi dậy thì sức sống phản kháng sẽ bùng nổ mạnh mẽ.
b. Giá trị nhân đạo
Xót thương, cảm thông với số phận người lao động bị áp bức.
Tôn vinh vẻ đẹp tâm hồn, sức sống tiềm tàng, khát vọng tự do.
Đề cao tình thương, sự đồng cảm và niềm tin vào con đường cách mạng – con đường giải phóng con người.
Khắc họa nhân vật đặc sắc: Mị (qua tâm trạng, nội tâm), A Phủ (qua hành động).
Nghệ thuật trần thuật linh hoạt, tình huống truyện giàu kịch tính.
Miêu tả tâm lý nhân vật tinh tế, chân thực.
Tái hiện sinh động phong tục, tập quán miền núi.
Ngôn ngữ giàu chất tạo hình, giàu chất thơ.
Lên án, tố cáo tội ác của giai cấp thống trị miền núi.
Thể hiện số phận đau khổ nhưng cũng tôn vinh sức sống tiềm tàng của nhân dân lao động.
Khẳng định con đường giải phóng tất yếu: chỉ có đi theo cách mạng.